Tôi cất đôi giầy vào tủ rồi lon ton chạy vào bếp vì biết thể nào mẹ cũng ở đấy! Hôm nay tôi được cô giáo khen,nếu khoe cho mẹ thì mẹ sẽ vui hết biết!

Nhưng mà…

Đang xem: Cậu là của tôi bây giờ và mãi mãi

Sao đồ đạc trong nhà chẳng còn gì thế này?Bàn ghế,chiếc ti vi mà bố mẹ tôi góp tiền lương 3 tháng trời,phải ăn tiêu dè xẻn để mua nó cho cả nhà có thế quây quần vào buổi tối.Dụng cụ đồ đạc trong nhà chẳng còn cái gì cả.Kể cả lọ hoa mà mẹ thích nhất cũng chẳng thấy. Tôi như đang đứng giữa một bãi đất trống chứ không phải là một ngôi nhà nữa. Chẳng lẽ bị trộm vào khoắng sạch mất rồi?

Thế còn mẹ đâu? Hôm nay là thứ 7,mẹ không phải đi làm thì chắc chắn phải ở nhà chứ?Mẹ đi đâu mất rồi? Mà chẳng phải giờ này bố cũng về đến nhà rồi sao?Bây giờ là 5 rưỡi chiều rồi mà?Hay bố lại đi làm tăng ca rồi?

Một loạt câu hỏi cứ xoay vòng vòng trong đầu tôi. Tôi lê từng bước tiến tới phòng bếp,trong lòng lo sợ không ngừng…

“Cạch!”

“Mẹ ơi?!”

Không thấy,chẳng có gì cả,bóng dáng của mẹ,chiếc tủ lạnh,bàn bếp,hay cả chiếc lò vi sóng của mẹ, chẳng hề có một thứ gì cả. Trống rỗng,như cảm giác của chính tôi bây giờ…

Mắt tôi bắt đầu nhòe dần,nhìn cánh cửa phòng của bố mẹ trước mặt mà bàn tay run run…

Xem thêm: Biên Bản Bàn Giao Tài Sản Cho Bảo Vệ, Mẫu Biên Bản Bàn Giao Tài Sản Mới Nhất 2020

“Cạch!”

Chẳng có một ai,bố không có,mẹ cũng không,chiếc giường ấm áp đầy hơi thở và sự âu yếm của bố mẹ dành cho tôi mỗi khi tôi sang ngủ cùng bố mẹ vào những tối lạnh lẽo…chẳng còn gì cả!Đến chiếc bàn trang điểm của mẹ cũng không còn,chiếc tủ áo của bố mẹ cũng biến mất…

“Tách!Tách!” Những giọt nước mắt bắt đầu rơi,nỗi lo sợ trong tôi càng lớn, rốt cuộc là chuyện gì đang xảy ra,và tôi đang nghĩ cái gì cơ chứ?Rốt cuộc là bố mẹ tôi ở đâu?…Tôi bước tới căn phòng cuối cùng,ngay trước mặt tôi đây,là phòng của tôi…

“Cạch!”

Trống rỗng…Nhưng nó lại khác với các căn phòng khác,tuy chiếc giường không còn,nhưng nó lại được thay bằng chiếc đệm bông và chiếc chăn dày kê ở dưới nền đất lạnh lẽo,bàn học của tôi thì vẫn nguyên vẹn,chẳng hề thay đổi,nhưng chiếc tủ gỗ đựng quần áo của tôi thay bằng chiếc tủ giấy có khóa để đóng…

Xem thêm: Chơi Game Android Trên Pc Không Cần Giả Lập, 10 Phần Mềm Giả Lập Android Tốt Nhất Cho Windows

Là một bức thư?Tôi tiến về phía bàn học,cầm lấy bức thư màu trắng mà nước mắt vẫn không ngừng chảy…

Tôi run run bóc phong thư ra,lấy tờ giấy ở trong đó rồi đọc từng nét chữ màu xanh ở trên trang giấy trắng xóa:

” Ngày bố mẹ và con chia tay!

Con yêu!

Khi con đọc được bức thư này tức là con cũng đã nhìn thấy chuyện gì đang xảy ra rồi đúng không?Bố mẹ xin lỗi!Vì khát vọng trở thành giàu có nên bố mẹ đã đánh liều chơi chứng khoán,nhưng lại thua nên nợ một khoản không nhỏ.Mẹ biết là bố mẹ rất có lỗi với con,nhưng để giữ được ngôi nhà đó để con ở thì phải bán hết đồ đạc trong nhà may ra mới đủ tiền trả nợ,công việc của bố mẹ vẫn rất tốt,chỉ là mức lương bây giờ không còn đủ để nuôi sống cả con vì chủ nợ vẫn rút tiền lương hàng tháng của bố mẹ để trả lãi.Bố mẹ chỉ nhận được 1/3 mức lương thôi nên khả năng nuôi nổi con là không thể!Mẹ biết làm như vậy là cực kì có lỗi với con,nhưng…mẹ rất xin lỗi,mẹ chẳng còn cách nào khác,mẹ có để lại mì tôm và đồ dùng cần thiết cho con. Dù vất vả nhưng con hãy cố gắng kiếm việc làm thêm để xoay xở.Mẹ xin lỗi con rất nhiều.Nhưng dù khó khăn thế nào con cũng đừng bỏ học,tiền lương của bố mẹ chắt ra cũng đủ trả một nữa số tiền học hàng tháng của con,còn một nửa còn lại…chắc con phải tự xoay xở rồi!Bố mẹ xin lỗi con,thật đấy,bố mẹ rất yêu con,còn nhiều hơn cả nước biển ở đại dương,nhưng bố mẹ lại chẳng thể làm gì để có thể giữ con ở bên…Nhưng con hãy nhớ,bố mẹ luôn dõi theo con từng bước,mẹ sẽ gửi thư cho con thường xuyên. Bố mẹ xin lỗi con nhiều lắm!

Leave a Reply

Your email address will not be published. Required fields are marked *